TÌNH THI HỮU
Bài xướng: AI BẢO …
Thi hữu tuổi cao “Thất thập” rồi
Dòng thơ tuôn chảy mãi không thôi
Tình đầu, tình muộn tình lai láng
Ý đẹp, ý hay, ý sáng ngời
Thi muội xướng bài chơi tuyệt vận
Thi huynh họa lại tựa mây trôi
Thơ tình họ Phạm luôn vang vọng
Khúc hát mùa xuân giữa cuộc đời!
Phạm Đạo
Các bài họa:
1- Vì Ta…
Cái nợ văn thơ lỡ vướng rồi
Như tằm suốt kiếp nhả tơ thôi
Liên ngâm đồng cảm tình sâu đậm
Xướng họa tương thanh ý thắm ngời
Chi xá năm mươi thu dợm tới
Nào lo bảy chục mộng dần trôi
Vai kề tri kỷ hồn bay bổng
Hãy cứ say đi…mặc sóng đời
Trúc Giang
2- THẾ MỚI LÀ
Thơ có bao nhiêu thế kỷ rồi
Người thơ trăm tuổi bút chưa thôi
Dung nhan trước mắt dần mờ nhạt
Hình bóng trong tim cứ tỏ ngời
Xuân hứng ngày buông cùng rượu quậy
Tình buồn đêm thả với trăng trôi
Năm mươi, chín chục đều thi hữu
Bất tuyệt đôi câu để lại đời.
Phạm Minh Giắng (đã mất)
3- Chờ nhau hai kiếp
Kiếp trước hẹn nhau mấy bận rồi
Dở dang nán lại kiếp này thôi
Mối tình dang dở…mà không dở!
Ảo ảnh xa xăm… vẫn cứ ngời
Gần lửa lâu ngày rơm tự cháy
Vỡ bờ một lát nước òa trôi!
Chờ Em hai kiếp ư! … Ừ nhỉ?
Ta cưới nhau thôi… Hỡi bạn đời!
Huy Phương
4- Thơ dâng
Làm thơ góp chút nhụy cho đời
Hồn thả lên mây cứ thế trôi…!
Khi hứng đời dâng bao ý đẹp
Lúc vui tâm sáng tỏa tia ngời
Kể chi tuổi tác, già hay trẻ
Chín chục, năm mươi cũng thế thôi
Chỉ ước lòng ta say mộng tưởng
Những khi tìm được tứ thơ rồi!
Huy Phương
5-DUYÊN THƠ
Ai bảo tuổi cao hết nợ rồi
Trọn đời ta trả mãi chưa thôi
Nợ tình nhân ngãi luôn tươi thắm
Nợ nghĩa văn chương vẫn rạng ngời
Những muốn đôi dòng lưu dấu lại
Mà sao cuộc sống cứ dần trôi
Tâm hồn thanh thản ta vun đắp
Một chút duyên thơ với cuộc đời
PHẠM ĐÌNH NHÂN
6- AI CŨNG
Ai cũng bảy mươi ngoại cả rồi
Chỉ còn mấy bạn ít hơn thôi
Mối tình sau trước luôn trong sáng
Cái nghiã tao khang mãi rạng ngời
Anh thích xướng vần vang vọng mãi
Em vui họa tứ lững lờ trôi
Giao duyên thơ phú say như thế
Mừng Họ Phạm ta đẹp với đời
Phạm -Trường – Nguyên
7- GIAO DUYÊN THƠ
Hội những cao niên tóc bạc rồi
Dòng thơ lãng mạn nhẹ nhàng thôi
Thi tình thi nghĩa thi minh mẫn
Luyện sức luyện tài luyện trí ngời
Tâm đắc chung vần lưu giữ lại
Tâm nhòa lạc ý thả buông trôi
Bài hay đẹp cả trang thơ bạn
Vui khúc giao duyên nhớ mãi đời
Hữu Bình
8- Vẫn thích làm thơ
Thi huynh, thi muội tuổi cao rồi
Vẫn thích làm thơ, chẳng chịu thôi
Niêm luật giằng co như thế chiến
Nghĩa tình bảng lảng tựa mây trôi
Lúc vui mong gặp vần thơ đẹp
Khi ngán đào đâu một tứ ngời!
Đã dính vào thơ e khó ngủ
Thương ai dằng dặc nỗi lo đời!
Huy Phương
9- Mang danh nghệ sĩ
Đã trót mang danh nghệ sĩ rồi
Văn chương, thơ phú hẳn chưa thôi
Sức hèn tài mọn tâm không sáng?
Học rởm thi thay trí chẳng ngời!
Công việc bộn bề thây gió cuốn
Nghĩa tình đòi đoạn mặc mây trôi
Nghìn năm ai nhắc người thi sĩ
Mong được đôi câu để lại đời!
Huy Phương
10- NIỀM VUI
Thấm thoắt tuổi vàng-bạc cả rồi
Niềm vui thơ phú chẳng khi thôi
Thi huynh hội tụ-lời thêm sáng
Thi hữu đồng tâm ý rạng ngời
Thư thả xướng đề cho đẹp vận
Thảnh thơi họa lại được xuôi trôi
Thơ lòng Phạm Tộc càng bền chắc
Nghĩa nước tình quê giữ trọn đời.
Phạm Minh Tiến
11- VẪN YÊU ĐỜI
Tuổi cao đâu có chịu ngồi rồi
Thơ phú biết bao giờ mới thôi
Ghép vận gép từ còn lúng túng
Hồn thơ hồn tứ vẫn ngời ngời
Họa chưa đạt ý chưa dừng viết
Xướng chửa thấu tình chửa nổi trôi
Câu lạc bộ mình tròn một tuổi
Thi huynh thi hữu thật yêu đời
NGUYỄN MINH
12- Tơ trời
Tuổi cao cứ ngỡ hết duyên rồi
Vương vấn tơ trời chẳng chịu thôi
Trong trẻo tiếng cười luôn rộn rã
Long lanh đôi mắt vẫn tươi ngời
Chẳng cam buông lái nhìn bèo nổi
Không chịu cắm sào ngắm nước trôi
Dào dạt câu từ mang mộng ước
Tuôn trào ngọn bút chở tình đời!
Thúy Lan
13- HẸN ƯỚC
Cánh én mùa xuân vắng bóng rồi
Bâng khuâng lưu luyến mãi chưa thôi
Mai vàng rực rỡ còn đâu nữa
Đào thắm tươi màu hêt rạng ngời
Nghĩa bạn nồng nàn vương vấn đợi
Tình thơ bát ngát lặng lờ trôi
Đường thi họ Phạm bao khát vọng
Hẹn ước xuân sau thắm mộng đời.
Phạm Huy Thuận
14 – VỀ QUÊ
(Họa tá vận )
Ngày tiết thanh minh sắp đến rồi
Xóm làng cảnh đẹp quá đi thôi!
Mưa vừa mới tạnh, đường khô ráo
Nắng đã bừng lên, đất rạng ngời
Đồng rộng rì rầm cây lúa hát
Trời cao lãng đãng bóng mây trôi
Về quê thắp nén hương trên mộ
Thương mẹ cha xưa khổ suốt đời!
Phạm Thanh Cải
15. HÂM MỘ
Đọc hết thi trang Phạm tộc rồi
Mà lòng bịn rịn mãi không thôi.
Vần em mát mái đôi lời đẹp
Đối được chèo xuôi mấy nét ngời *
Huynh muội tình quê cây bút luyện
Đất trời nghĩa họ áng thơ trôi.
Gửi về nơi ấy niềm hâm mộ
Sau mỗi ” con yêu ” một cuộc đời.
* xuôi chèo . mát mái
Trần Như Tùng
16. CẢM NGHĨ
Thưởng thức vần thơ thấy sướng rồi!
Tâm hồn xao xuyến chẳng ngừng thôi…
Máu đào một giọt còn tươi đỏ!
Nước lã mấy ao cũng chói ngời!
Chung cội – cây xanh muôn nhánh tỏa
Cùng nguồn – nước biếc vạn dòng trôi
Thiêng liêng nguồn cội – anh em cả
Dù ở nơi đâu, mấy kiếp đời!
NGỌC THANH
20. Giữ thanh đời
Tuổi nay gần chạm bát tuần rồi
Danh vọng tiền tài mặc kệ thôi
Tứ lộng sục sôi tuôn vợi vợi
Thơ trào cấp tập tỏa ngời ngời
Vui vầy giữa hội càng ngưng đọng
Bực dọc trong lòng tự cuốn trôi
Xướng họa giao lưu cùng bạn hữu
Tăng thêm nhuệ khí giữ thanh đời
TÚ RỚT
21. Tôi, Phạm Đạo rất cảm động khi bài thơ “Ai bảo …” của tôi được nhiều bạn thơ mến mộ và họa lại. Nói thật, nhiều bài thơ họa của các bạn thơ còn hay hơn cả bài xướng của tôi. Tôi xin chân thành cảm ơn các bạn. Một lần nữa tôi xin cám ơn bạn Thanh Cải đã giới thiệu chùm thơ này.
22. GỬI CÁC THI HỮU
Vui quá! Thơ đăng nửa tháng rồi
Giao lưu còn nóng vẫn chưa thôi
Như Tùng thả chữ, bao vần đẹp
Tú Rớt rót thơ, lắm ý ngời
Bác Đạo gửi tình như lửa đọng
Chú Thanh nâng tứ tựa mây trôi
Bài thơ kết nối tình muôn dặm
Như một rừng hoa ngát giữa đời
Phạm Thanh Cải
23. Kính gửi nhà thơ Thanh Cải và quí vị:
NIỀM THƠ
Chung vui xướng họa tưởng dừng rồi
Cầm bút tìm vần, ngượng…định thôi
Chim hót hoa cười, xuân vẫn thắm
Ong bay bướm lượn, nắng đang ngời
Trời xanh, mây trắng đôi làn gợn
Sông biếc, buồm nâu mấy cánh trôi
Bỗng thấy niềm thơ sao rạo rực
Bâng khuâng, xao động, thiết tha…đời!
NGỌC THANH
24. Thật xúc động khi đọc bài NIỀM THƠ của chú Ngọc Thanh. Muốn làm một bài tiếp vần mà chưa viết được, đành viết mấy lời gửi tới chú tâm tình của Lính Thủy, chúc chú luôn dào dạt tình thơ. (THANH CẢI)
25. VUI!
Anh vui, em thấy mát lòng rồi
Thơ vẫn theo dòng, cuộn chẳng thôi
Cảm xúc dồi dào như nước xiết
Ngôn từ bay bổng tựa mây ngời
Thiên nhiên, cảnh vật luôn sinh động
Cuộc sống, thời gian mãi chảy trôi
Hãy để hồn nương vời cánh gió…
Thưởng hoa, say nguyệt…cũng hay đời!
NGỌC THANH